20.12.07

TÌNH CÔ THÁI TRẮNG

Hành quân lùng giặc ghé Cheo Reo,
Thương quá người em Thái, họ Đèo.
Chiến cuộc leo thang, trăm nỗi khó,
Chuyển quân, em tiễn, mắt vời theo.

Nhà nàng cạnh suối, dốc cheo leo,
Tôi đến xóm em một buổi chiều.
Từ đấy, thương nhau, em vẫn khóc,
Tôi buồn, vuốt nhẹ tóc người yêu !

Thề nguyện yêu nhau dẫu khó nghèo,
Bóng trăng chênh chếch mãi còn treo.
Núi non, khe suối xin minh chứng,
Phù trợ chúng mình thoát trớ trêu !
* * *
Tôi về thăm lại bản Cheo Reo,
Được biết cô em Thái, họ Đèo.
Tủi phận, xuôi tay chiều gió lạnh,
Tôi lần thăm mộ, suối ngàn reo !

Khói lửa, đời trai tựa cánh chim,
Cố nhân đâu tá, ngẩn ngơ tìm.
Tình ta Kinh, Thượng ai chia cắt ?
Chim hót, nai đùa, quặn thắt tim !

TQLC HOÀNG NGỌC VĂN
(Nhớ ngày Quân Lực)