31.1.09

HÙN NHAU GIÚP BẠN

On Tue, 1/27/09, Việt Sĩ wrote:
From: Việt Sĩ
Subject: [Nuoc_VIET] KHẨN-Quyên tiền giup
M. Tran Viet Yên hợp pháp không?
To: phu_du1@yahoọ com
Date: Tuesday, January 27, 2009, 12:57 PM

Theo chúng tôi được biết, gia đình anh
Trần Văn Trọng (bút danh Trần Việt Yên)
chưa hề ủy quyền cho bất cứ ai, kể cả những
"thi & văn hữu" của bất cứ "Thi văn đoàn" nào
đứng ra quyên tiền để trang trải vụ mai táng anh.

Con cháu và thân nhân anh thừa khả năng, KỂ CẢ
"KHẢ NĂNG LÁI XE" (sic) để đứng ra nhận giúp
đỡ trực tiếp từ các đồng hương hảo tâm.

Trân trọng,

Người qua đường cảm thấy quá bất nhẫn
cho thế sự quá sức đảo điên.

Việt Sĩ
----------------------------------------------------------------------------------------

Vì cảm thấy Việt Sĩ muốn ám chỉ Thi Văn Đoàn Bốn Phương
có âm mưu “khai thác xác chết Thi hữu TTK. Trần Việt Yên”.
Sau khi dự Thánh lễ, an táng Thi hữu TV Yên xong xuôi, tôi là
Hoàng Ngọc Văn, đương kim đệ nhị TTK. TVĐ Bốn Phương
buộc lòng phải lên tiếng qua bài thơ “Hùn nhau giúp bạn”
dưới đây mà nội dung xem ra, có vẻ hơi... mất vệ sinh và trình
độ “thơ, văn” mới chỉ đạt được khoảng độ 90%... lịch sự.

Xin cáo lỗi cùng... bạn đọc !

HÙN NHAU GIÚP BẠN

Vợ chồng hùn hạp được trăm tiền,
Đem giúp tang gia Trần Việt Yên.
Liền bị công an tên Việt Sĩ,
Hoạnh rằng : Giấy phép ? Trình ta xem !?

Sĩ ơi, từng có về... tòm tem ?
Tìm gái thơ trinh, dụ các em ?
Bóp đít, rờ mông, mò... “cái Hĩm”,
Dùng tiền đè ngửa dưới lên trên ?

Pơ-mít có không ? Trò đốn mạt ?
Mù sao, chẳng hỏi, -đúng thằng hèn- !?
Bạn bè nên giúp hay quay mặt ?
Chẳng lẽ không thương, nỡ
“tắt đèn” ?

“Đan Mạch” (*) mẹ mày, Việt Sĩ ơi,
Ông mà vồ được chắc ông thoi !
Miệng mồm hôi hám như cầu xí,
Lá mít nội mày lại bốc hơi ?!?!?!

“Du lịch” hàng ngày về Việt Nam,
Gái tơ bao bọc, học làm sang.
Mả cha không khóc, vun gò mối,
Giúp bạn, mắc gì mày thét oang ???


Monsieur Remond = Me xừ Rờ-mông
Le Janvier 29, 2009
-------------------------------------------------------------
(*) “Đan Mạch” = ĐM, chữ viết tắt
tên của một quốc gia ở Đông Âu

13.1.09

TUI THƯƠNG

Tui thương thi sĩ Trạch Gầm,
Bắn thù như ngóe, nhảy đầm như điên.
Rượu bia, chẳng phải anh ghiền,
Chẳng qua để trí khỏi phiền thế nhân !
Giải khuây, bằng cách xoay vần,
Đổ đầy nón sắt, chuyển lần anh em.
Hiên ngang, nhưng chẳng say mèm,
Không hề cõng, đội cấp trên bao giờ.
Quen anh, một dịp bất ngờ :
Qua ông nhà báo, làm thơ Hải Bằng.
Tui đánh máy, viết lăng nhăng,
Meo qua, meo lại, 2 thằng biết nhau.
Bốn phương tìm bạn chi đâu,

Trúng đài... nòi lính tâm đầu... huyên thuyên.
Đời trai chinh chiến tưởng quên,
Nào hay con tạo đưa duyên... dẫn đàng.
Quê người, nhẹ bước lang thang,

Bọn tui ba đứa, ngỡ ngàng... cụng ly.
Nhớ ôi, thuở khoác chiến y,
Nào ngờ đời lính ra đi, còn về ?!
Nhớ thương lối cũ trăng thề,
Cọp già nhớ suối, sơn khê chập chùng...
Thèm nghe tiếng súng bùm bùm,
Ghiền xem Việt Cộng... lăn đùng phơi thây !
Quê hương sẽ có một ngày,
Ta về nhịp bước tái xây cuộc đời...
Trẻ thơ rộn rã tiếng cười,
Mẹ già móm mém, lòng phơi phới mừng !

HOÀNG NGỌC VĂN (Tết Kỷ Sửu 2009)


Bài thơ viết cho
Anh Hoàng Ngọc Văn


Trên chiến trường xưa không được gặp
Mỗi thằng ôm một góc Quê Hương
Người hôn Quảng Trị bằng nước mắt
Ta ấp Bình Long điếng cả hồn

Quay về không đủ thời gian nhớ
Bao đứa bạn bè bỏ cuộc vui
Từng viên sỏi nhỏ thành tro bụi
Sá kể gì đây... thân xác người

Người chơi rượu đế bằng nón sắt
Ta cũng như người đâu có thua
Đồng lương thằng lính… bây nhiêu đó
Đến nỗi đất trời phải te tua

Đạn thù bay đỏ quanh đời lính
Vẫn ha hả cười với Quê Hương
Mình rong rả cả đời trai trẻ
Sao giờ… lại gặp giữa tha phương

Mai nầy mình sẽ bàn giao lại
Người về trấn giữ đất Bình Long
Ta ra Quảng Trị, nghêu ngao hát
Cờ Vàng bay rợp cả Núi Sông

Trạch Gầm

6.1.09

MỪNG THỌ “CHƯỞNG MÔN”

THI LÃO HÀ THƯỢNG NHÂN

Làng thơ chúc Cụ Cả rồi,
Văn hay chẳng lọ thêm lời. Mần răng ?
Xin thưa Cụ, “biện chứng” rằng : (*)
Hai mươi năm nữa, đệ “bằng” Cụ thôi !!!
Lại thơ, lại thẩn ông, tôi,
Ngắm trăng, vịnh nguyệt, xót đời phù du...
Lạy trời tôi khéo kiếp tu,
Làm thơ ca tụng, ta ru thế trần.
Cuộc đời, cõi tạm phù vân,
Vó câu cửa sổ, tôi ngần... tuổi ông !!!
Ngao du viếng cảnh núi sông,
Túi thơ, bầu rượu, tôi, ông... đánh cờ !
Khoảng vài giáp, tính từ giờ,
Xuân Trâu tái ngộ bên bờ cỏ may.
Ngoài trời, mưa lất phất bay,
Tôi, ông xướng họa, quên cay-cú đời !!!
Nghêu ngao
“lận đận bên trời”, (1)
“Đêm tân hôn khóc” (2),
chơi vơi, chập chờn...
Về thăm cô lái, cố thôn,
Viếng chùa Thiên Mụ, xơi cơm... canh gà ! (3)

HOÀNG NGỌC VĂN (2009)
-----------------------------------------------
(*) Ngụy biện, chày cối, già mồm kiểu VC

(1+2) “Bên trời lận đận”
“Tiếng khóc đêm
tân hôn”
là 2 trong số những tác phẩm âm thầm
nổi tiếng của Thi lão Hà Thượng Nhân.

(3)
“Gió đưa cành trúc la đà,
Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương”
từng có người dịch sang Anh văn là... chicken soup!

3.1.09

ĐƯỢC TIN BÁC TÉ,

CÓ ĐAU KHÔNG ?
(Nếu có nhã hứng, xin cho bài họa)

I.-
Được tin Bác té, có đau không ?
Ngẫm nghĩ mà thương; tạ tấm lòng :
Xốc vác Thi Đoàn đâu quản khó,
Cưu mang thơ phú gắng ra công !
Ba chân xuôi ngược, phò văn hóa, (*)
Bốn cẳng chập chờn, múa bút lông. (*)
Mưa nắng, một mình vui vẻ bước,
Thân cò quảy gánh lội sang sông.

II.- (Nếu có nhã hứng, xin cho bài họa)

Bác té ? Thật tình có té (1) không ?
Ngẫm thương mấy cẳng với đôi mông !
Chân tay, mặt mũi bình an chứ,
Phèo phổi, tim gan mạnh khỏe không ?
Cặp lẳng giò lan, rêu láng mướt ?
Hai hòn non bộ, nước lưu thông ?!
Gió đưa vi vút, chim còn gáy ?
Đủ sức cầm vòi tưới cái bông ???

CỤ VĂN (28-12,2008)
----------------------------------------------------
(*) Ngạn ngữ VN diễn tả người siêng năng,
mau mắn bằng câu:“ba chân, bốn cẳng”.Ý
nói Cụ Trường Giang giỏi chữ Hán,viết rất
đẹp, thường viết câu đối trong các dịp Lễ,
Tết bằng bút lông, mực Tàu.
(1) Té, bỗ, ngã = tiếng Nam,Trung,Bắc viết
khác nhau, nghĩa giống nhau, đôi khi lại ẩn
một ý khác,ngộ nghĩnh hơn.Xin tùy nghi hiểu