31.8.09

GÂY RA,
SAO LẠI BẮT QUÊN ?!
(Thấy cảnh bất bình, cảm hứng làm bài thơ này)

“Trăm năm trong cõi người ta”,
Nhiều người cư xử gian tà, giống điên.
Vu oan rể thảo, dâu hiền,
Ngứa mồm, bịa chuyện quàng xiên, giở trò :
Ghét dâu, tìm cách nhỏ, to,
Không ưa thằng rể, thập thò phá chơi.
Gia đình con, hóa biển khơi,
Rể, dâu than khóc, chơi vơi giữa dòng.
Cháu, con tan tác, rối mòng,
Có dương mắt ếch, mà mong giải hòa ?
Liệu sao đoàn tụ một nhà ?
Dễ gì ngăn được lệ sa, tiêu điều ?!
Bây giờ nắng sớm, mưa chiều ?!
Vợ chồng ly biệt, đốt thiêu tấm lòng.
Canh khuya trằn trọc giấc nồng,
Ngẫm thương dâu, cháu mất chồng, thiếu cha ?
Ai ơi, giác ngộ tỉnh ra,
Vấn tâm đấm ngực, xin tha, lỡ rồi ?!
Phận con, đành phải tha thôi,
Vu oan giá họa, chẳng đời nào quên !

Giuse HOÀNG NGỌC VĂN

11.8.09

Dịch vụ : CHO THUÊ CHỒNG
Dịch sang tiếng Mỹ : Husband for... rent


(Tin VN) : Một nữ nhân viên Công ty cho “thuê chồng” (Husband for... rent) Sao Phương Nam cho biết, dịch vụ cho “thuê chồng”
có đủ giá, từ giá “bèo” 150.000$/giờ tới hạng cao cấp 500.000 đồng/giờ ! Giá này tùy thuộc công việc, khả năng, trình độ, kiến thức, kể cả ngoại hình... của người “chồng hờ”. Đó là giá theo giờ, còn nếu thuê trọn gói theo thời gian nhất định,có thể ký hợp đồng từ vài triệu đến vài chục triệu đồng. “Chồng thuê” theo giờ được công ty đáp ứng ngay, còn thuê trọn gói do đắt tiền và điều kiện đòi hỏi cao,có thể 2-3 ngày mới đáp ứng được nhu cầu của các nữ... khách hàng.
* * *
Vì tự ái, trước nay chẳng nói,
Nhưng lặng thinh, ai đoái đến ta ?
Tin vui vừa nhận bên nhà,
Khai trương một job, kiếm ra khối tiền :
Ấy là các nàng tiên cần giúp,
Mướn “anh chồng” (1) làm “đúp-lê” công :
Chở “con” (2) đi học; tưới bông,
Thay “tôn”, sửa bếp, “nàng” trông cậy nhờ.
Giao kèo ký, mướn giờ, thuê phút,
Hay bao đồng, ra sức “lao công”,
Căn giờ tưới cỏ bên hông,
Liệu mà đưa đón “me-dông” (3) về nhà.
“Vợ” buồn, phải hát ca, múa rối,
Nếu “bả” vui, dắt tối dạo chơi.
Tiệc tùng “vợ” dự, có đôi,
“Thuê chồng” không lẽ ăn rồi, ngồi không ?!
Ai xỉa xói : chán chồng hay ngáy ?
Thử rờ tay lên gáy, tiếc không ?
Thì ra no vợ, đủ chồng,
Vẫn hơn là gái nằm không, thở dài !
Hỏi kẻ sĩ cân đai, áo mão,
Đến bình dân, ngơ ngáo trần ai...
Láng giềng, phên, vách có tai,
Có chồng, sao dám chê bai : “chả thèm” !?
Nay thành khẩn chong đèn, thắp đuốc ?
Quyết “mướn” cho bằng được một ông ?
“Dốc bồ, thương kẻ ăn đong,
Vắng chồng thương gái nằm không một mình” !!!

CỤ VĂN Cảm tác nhân đọc internet về chuyện “lọa”

nóng hổi, đang làm ăn “phát đạt” ở VN.
---------------------------------------------------------------
(1) Chồng mướn,tức là “chồng hờ”, “chồng kiểng”
(2) Con riêng của “vợ hờ”
(3) Maison,tiếng Tây = Ý đùa là nhà tôi,“vợ hờ”.

9.8.09

TÂM TÌNH
CÙNG BẠN BỐN PHƯƠNG


(Cũng là các Thi Hữu trong TVĐ Bốn Phương)

BÀI XƯỚNG

Nâng ly thổ lộ mươi câu,
Lời vàng chúc tụng cho nhau tốt lành.
Tình thi hữu anh anh, chị chị,
Đã bao lần hiệp ý với nhau.
Thân thương trân quý từ lâu,
Nối điêu Hàn Luật (1) tám câu họa vần.
Việc cư xử “như tân tương kính”,
Chẳng khi nào suy tính thiệt hơn.
Không kiêu ngạo, chẳng giận hờn,
Khiêm cung cư xử như đờn chùng dây.
Thơ “Liên Bạt” (2) hàng ngày học hỏi
Phú “Đôn Thư” (3) trao đổi thành câu.
Kính yêu từ trước đến sau,
Phương châm thuận thảo làm đầu xã giao.
Tình bè bạn xiết bao trang trọng,
Nghĩa anh em dày mỏng yêu thương.
Cùng nhau bồi đắp cương thường,
Để cho bền chặt mối rường Lạc Long.
Cùng đoàn kết đáy lòng tự nhủ,
Quyết xây nền tự chủ Viêm Bang.
Ông Cha chống Bắc bình Nam,
Lẽ nào con cháu lại cam thua người.
Cả dân tộc tiếng cười đã tắt,
Vì độc tài chia cắt anh em.
Mất rồi Dân chủ ngày đêm,
Không còn hạnh phúc êm đềm như xưa.
Kết đoàn già trẻ sớm trưa,
Đập tan chuyên chính, gió mưa thuận hòa.
Không còn nấu thịt nồi da,
Nước nòi Hồng Lạc âu ca nghìn đời.

TRƯỜNG GIANG, 8-2-2009

(1) Cũng là thơ Đường Luật
(2) Làng Cụ Nghè Trần Bích San
(3) Làng cụ Nghè Dương Khuê


BÀI HỌA

(Họa ngay trong bàn tiệc Sinh Nhật của Trường
Giang, tổ chức tại Botown Rest. ngày 8-2-2009

Gặp đây thơ lại vài câu,
Thương nhau nghĩ đến với nhau thế này.
Nghĩ đến tình bấy nay anh chị,
Nghĩ đến câu hiệp ý cùng nhau
Thi ca quý mến đã lâu,
Gọi là thêm một vài câu họa vần.
Vốn nhớ chữ “như tân tương kính”,
Nỡ lòng nào toan tính thiệt hơn.
Dẫu cho có chút tủi hờn,
Lẽ nào như những cung đờn chùng dây.
Nghĩ lắm lúc ngày ngày học hỏi,
Lại đôi khi trao đổi ba câu.
Quý nhau cả trước lẫn sau,
Cúi dầu không thẹn, ngẩng đầu thêm cao.
Nghĩ bè bạn xiết bao trân trọng,
Nghĩ tình đời đồng vọng yêu thương
Gặp nhau vốn đã vô thường,
Lại trong thanh khí mối rường Lạc Long.
Giữ thật kín đáy lòng tự nhủ,
Lũ chúng mình rằng chủ Viêm Bang.
Đã từng chinh Bắc, bình Nam,
Lẽ đâu con cháu đành cam thua người.
Dù độc tài nụ cười chẳng tắt,
Lẽ nào đâu chia cắt anh em.
Đã là Dân chủ còn thêm,
Càng thêm vui vẻ, êm đềm tình xưa.
Kết đoàn từ sớm đến trưa,
Lấy câu thuận thảo nắng mưa thuận hòa.
Chúng mình cùng một màu da,
Giống nòi Hồng Lạc thi ca muôn đời

HÀ THƯỢNG NHÂN, 8-2-2009


PHỤNG HỌA BÀI
TÂM TÌNH CÙNG BẠN BỐN PHƯƠNG

của Thi Huynh Trường Giang

Đơn sơ thơ gửi vài câu,
Tấm lòng chân thật chúc nhau an lành.
Tình thi hữu này anh, này chị,
Đừng bao giờ cãi lý, tranh nhau.
Anh em vốn đã rất lâu,
Tri âm xướng họa, tìm câu gieo vần.
Không hợp ý, tương thân vẫn kính,
Đừng vội buồn, liệu tính đẹp hơn.
Giận chi đến độ căm hờn,
Tự dưng sao bỗng như đờn đứt dây ?
Lưu Bình ấy, xưa nay xin hỏi :
Dương Lễ kia, há khỏi những câu...
Đẹp anh, đẹp chú trước sau,
Trọn câu huynh đệ, miếng trầu tương giao.
Tình bằng hữu vì sao nên trọng ?
Nghĩa phu thê vắng bóng vẫn thương.
Như tân tương kính, xem thường ?
Ai từng điểm xuyết bóng trường Gia Long !?
Dù nóng lạnh, phòng không phải nhủ :
Tình vợ chồng hơn Phủ, Huyện, Bang.
Trải qua vùng vẫy Bắc, Nam,
Sao đành lòng dạ bất kham, buồn người ?!
Môi miệng xưa, tiếng cười ai tắt ?
Tình cảm nay, để mất anh, em !
Sương thu rơi mãi hằng đêm,
Bóng trăng thấp thoáng bên thềm năm xưa.
Vì ai, ai sớm, ai trưa,
Biển Đông chàng, thiếp nắng mưa an hòa.
Cọp kia chết để lại da,
Trượng phu há để dèm pha tiếng đời ?!

HOÀNG NGỌC VĂN, 8-2-2009