12.12.07

CHIÊU HỒN TỬ SĨ (*)

(Phút mặc niệm)
(Hát theo nhạc Chiêu Hồn Tử Sĩ cũ, mở nhạc nhẹ)

Quốc biến uất chí, ai hiến thân diệt quân thù,
Khí phách vang núi sông rạng giống nòi
Con cháu Việt lòng ghi nhớ, -công-đức-thiên-thu-.
Về đây chứng - hương khói - thiêng liêng...

HOÀNG NGỌC VĂN phóng tác ngày 20-7-2000
-----------------------------------------------------------------------------------
(*) Bộ CD này gồm Quốc Ca Hoa Kỳ - Quốc Ca VNCH và
Chiêu Hồn Tử Sĩ. Riêng bài “Chiêu Hồn Tử Sĩ” (Phút Mặc Niệm)
đã do Ca, nhạc sĩ Đức Thanh hát. Bộ CD này đã được rất nhiều
Cộng đồng người Việt tỵ nạn khắp nơi trên thế giới xử dụng.


GỌI HỒN SÔNG NÚI

Nước tôi có Nguyễn Tri Phương,
Sa vào tay giặc của phường xâm lăng.
Chịu đau, nhịn đói, chết cam,
Không cho băng bó, không màng lợi danh.
Hà Thành Hoàng Diệu liệt oanh,
Xét mình là tướng theo thành hủy thân.
Một lòng vị quốc vong thân,
Không hèn chịu nhục. Giữ nhân cách hùng.
Anh thư liệt vị nhị Trưng,
Mê Linh một cõi xưng hùng, kém ai ?
Triệu Trinh một nữ anh tài,
“Kình ngư, sóng dữ dẹp ngoài biển Đông”.
Nam nhi so với má hồng,
Cổ kim mấy kẻ, Tây, Đông mấy người ?
“Phấn son tô điểm cho đời,
Nữ nhi rạng mặt giống nòi Việt Nam”.
Sắt son một Dạ Trạch Vương,
Nằm gai nếm mật tìm đường cứu dân.
Đầm sâu nước độc liều thân,
Gây hao binh tướng, công thần ngoại xâm.
Trần Bình Trọng, tướng nhà Trần,
“Nước Nam thà quỷ, vương Tần chẳng ham”.
Kinh thiên động địa Quang Trung,
Đuổi Tôn Sĩ Nghị; vẫy vùng dọc ngang !
Vang lừng long mạch nước Nam :
Địa danh nhân kiệt hiên ngang với đời.
Nước tôi nghèo há kém người ?
Khí thiêng sông núi đắp bồi giang san.
Ngàn năm tôi vẫn Việt Nam,
Hùng Vương Quốc Tổ khói nhang gọi hồn.

HOÀNG NGỌC VĂN