(Bài thơ chỉ các địa danh Việt Nam)
Bất tài lại muốn cao bằng,
Định phi thân bắn Sóc Trăng ? Liều mình !
Thư sinh đòi uống Trà Vinh,
Thấp hèn sao mộng minh tinh Cái Vồn ?!
Có quen sóng nước Côn Lôn,
Mà mơ Phan Thiết, Đồ Sơn làm gì ?
Phàm phu trèo núi Ba Vì !
Củ không ra củ, Củ Chi hỡi trời !?
Tay không, bơi viếng Đầm Dơi ?
Nghệ An, răng rứa mò chơi Cát Bà ?
Trai Hà Nội, gái Biên Hòa,
Ghi lòng hận cúng Hoàng Sa cho Tàu.
Nam Quan đến mũi Cà Mau,
Sao không dâng nốt Vũng Tàu cho xong !?
Quảng Ninh hợp nhất Hải Phòng,
Sơn La, biển khóc trạnh lòng Mỹ Tho.
Bà Đen, Bà Rịa, nhỏ to...
Thái Bình, Xuân Lộc thét cho Hạ Hồi !
Gò Công, Thủ Đức sẵn rồi,
Sàigòn, Đà Nẵng, trong ngoài vùng lên !
Sơn Tây tăng lực Hưng Yên,
Tuy Hòa, Móng Cái, Thừa Thiên, Hòa Bình.
Trẻ già, trai gái Bắc Ninh,
Có nghe Huế hận, thần kinh ngút trời ?!
Quảng Bình, Phù Cát, Ba Ngòi,
Phục hưng Phú Quốc giống nòi Việt Nam.
HOÀNG NGỌC VĂN