15.6.10

NỖI NIỀM CÁI TOILET

Bác mẹ sinh em trắng trắng phau,

Méo, tròn một lỗ chổng phao câu !

Sang, hèn hữu sự cần em cả,

Sáng sớm, chiều, trưa cứ phải hầu !

***

Xài em, không khéo rầy rà đa !

Cha mắng, mẹ la toáng cả nhà.

Cuống quít em lau, anh thọc thọc,

Kẻ chờ, người đợi ngẩn người ra !

***

Lom khom đè xuống nước cùng non,

Tuổi hạc cũng như chú nhãi con.

Hễ thiếu vắng em, nhăn mặt khỉ,

Thỏa lòng quân tử chốn lầu son !

***

Hỏi mấy ai thương ? Chỉ phụ phàng,

Em mang hạnh phúc đến trần gian.

Anh hùng thộn mặt khi xa thiếp,

Thỏa mãn, ngoảnh đi, chẳng ngó ngàng !

***

Lòng dạ con người bạc tựa vôi,

Trút xong, quất ngựa bỏ em rồi !

“Nói hay đừng” (*) nói, xin suy gẫm...

Tâm sự vơi đầy kiếp nổi trôi..!

*

HOÀNG NGỌC VĂN

---------------------------

(*) Xin đừng đọc lái

14.6.10

NGÀY XƯA...

Ngày xưa, khi tuổi còn thơ,

Tôi thường kết bạn, ngao du đêm ngày.

Trừ khi những lúc học bài :

Tờ-y-sắc tý, -ra ngoài bắt chim.

Nhiều hôm ngơ ngẩn đứng nhìn

Đôi chim bay mất, lặng thinh ngó Hồng...

Rủ nhau vờ kết vợ chồng,

Tôi làm chú rể, còn Hồng vợ tôi.

Xua tay, nàng bảo : “thôi, thôi :

Chú em lấy thím, cậu Côi mợ Đồng.

Người ngoài không thể làm chồng,

Cô em lấy dượng, anh không thấy à” ?! (*)

* * *

Thời gian thấm thoát trôi qua,

Tôi lên tỉnh học, chuyến phà cuối đông...

Xa nhà, nhớ cả bến sông,

Nhớ cây đa có tổ ong, não lòng...

Về quê, tôi ghé thăm Hồng,

Nàng nay đã có con bồng, con mang.

Nhìn nhau, kỷ niệm dở dang...

Tôi than : sao vội sang ngang ? Nàng cười !

Tha hương đất khách quê người,

Cố nhân gặp lại, rối bời tâm can...

HOÀNG NGỌC VĂN

---------------------------------------

(*) Lý luận đơn sơ của trẻ con

7.6.10

MỘT CÂY

LÀM CHẲNG NÊN NON

“Một cây làm chẳng nên non,

Ba cây chụm lại... om xòm chửi nhau.

Ngàn xưa cho đến ngàn sau,

Hậu sinh con cháu nháy nhau, chúng cười”.

* * *

Tôi xin có đôi lời thưa gửi :

Nhường nhịn nhau, bớt chửi bới đi.

Hãy xem gương nước Hoa Kỳ :

Cùng ra tranh cử, đến khi té nhào.

Vẫn nâng chén, mừng chào, chúc tụng,

Sẵn lòng khăn, áo thụng, bắt tay :

“Nếu cần phụ tá : “tôi đây”,

Bằng cần Bộ Trưởng, “vị này” xung phong”.

Vị tha rứa mới hòng thống nhất,

Xí xóa kia đỡ mất lòng nhau.

Đừng lo những chuyện đâu đâu,

Cộng đồng còn rối.., diều hâu còn nhiều.

Chớ mơ mộng ra điều... cứu nước,

Một nhúm người, sau, trước... ly khai.

Gây gương mù, réo gọi ai ?

Làm sao nối kết những người bên kia ?

Bớt tham vọng đi hia, đội mão :

Đòi vá trời, vênh váo, nghênh ngang...

Vào hàng, già trẻ vững vàng,

Kết đoàn một dạ, sẵn sàng cứu dân !

Khấn hồn nước, được dần thay đổi,

Dân Nam ta đắp đỗi qua ngày.

Mừng Xuân Con Cọp năm nay,

Ơn Trên phù trợ tháng ngày ấm no.

* * *

Trên sông, cô lái chèo đò,

Nhặt khoan đưa khách, tiếng hò... ầu ơ !!!

HOÀNG NGỌC VĂN

(Mừng Xuân Canh Dần 2010)