24.10.09

“BẠCH” TỔNG THỐNG OBAMA
(Bài thơ cố tình dùng nhiều mầu sắc cho dzui) !

Tôi viết bài thơ cám cảnh đời,
Trắng, đen, vàng, tía, bạc như vôi.
Đỏ lòng, xanh vỏ, “chân trời tím”,
Vừa thấy bạch kim tưởng ngọc rồi !
* * *
Bạch (*) Tổng thống, lão người Việt, Mỹ,
Sang bên này, hoan hỷ bấy nay.
Mừng ông cờ được đến tay,
Ngài “chơi” hai cú, đắng cay vô cùng.
Cú nhất, bảy trăm đồng chín chục ($790.oo) (tiền SSI)
Ngài “bớt” luôn một lúc năm mươi ($790-$50= $740)
Đành bảy trăm bốn chục thôi, ($740.oo)
Tưởng rằng “đã đoạn”, Ngài lơi. Mừng thầm !
Được thư báo, Nô-văm (November,2009) cúp nữa :
Còn bảy bò ($703.oo) bật ngửa, từ nay :
Phủi tay, tay lại trắng tay,
Ai hay mặt đỏ lại thay đen lòng !
* * *
Từng điếu đóm, những mong dồn phiếu,
Luôn ồn ào xách điếu, hoan nghênh !
Xung phong sống, chết bấp bênh,
Mừng “gà nhà” thắng, hóa lênh đênh nhiều !
Ôi hắc ám, trăm chiều vàng võ,
Mong đen tình, lại đỏ bạc chăng ?!
Tím gan, xanh mật than rằng :
“Bầu” không đúng “kép”, nhập nhằng trắng đen !
Thức suốt đêm, chong đèn mà tức,
Đấm ngực mình rồi đực mặt ra :
Ngỡ qua một kiếp vàng da,
Nào ngờ kền, thiếc còn pha thêm... chì !
Không “đau” thì “bớt” làm gì ? (bớt tiền SSI)
Phen này biết lấy Củ Chi cầm chừng ?!

HOÀNG NGỌC VĂN, 21-10,2009
-------------------------------------------------------------------------------------
(*) Gia đình H.Ng. Văn đã được Chùa sponsor, do đó, theo
thói quen, ông thường thưa với quý Thầy là “bạch” thầy !

31.8.09

GÂY RA,
SAO LẠI BẮT QUÊN ?!
(Thấy cảnh bất bình, cảm hứng làm bài thơ này)

“Trăm năm trong cõi người ta”,
Nhiều người cư xử gian tà, giống điên.
Vu oan rể thảo, dâu hiền,
Ngứa mồm, bịa chuyện quàng xiên, giở trò :
Ghét dâu, tìm cách nhỏ, to,
Không ưa thằng rể, thập thò phá chơi.
Gia đình con, hóa biển khơi,
Rể, dâu than khóc, chơi vơi giữa dòng.
Cháu, con tan tác, rối mòng,
Có dương mắt ếch, mà mong giải hòa ?
Liệu sao đoàn tụ một nhà ?
Dễ gì ngăn được lệ sa, tiêu điều ?!
Bây giờ nắng sớm, mưa chiều ?!
Vợ chồng ly biệt, đốt thiêu tấm lòng.
Canh khuya trằn trọc giấc nồng,
Ngẫm thương dâu, cháu mất chồng, thiếu cha ?
Ai ơi, giác ngộ tỉnh ra,
Vấn tâm đấm ngực, xin tha, lỡ rồi ?!
Phận con, đành phải tha thôi,
Vu oan giá họa, chẳng đời nào quên !

Giuse HOÀNG NGỌC VĂN

11.8.09

Dịch vụ : CHO THUÊ CHỒNG
Dịch sang tiếng Mỹ : Husband for... rent


(Tin VN) : Một nữ nhân viên Công ty cho “thuê chồng” (Husband for... rent) Sao Phương Nam cho biết, dịch vụ cho “thuê chồng”
có đủ giá, từ giá “bèo” 150.000$/giờ tới hạng cao cấp 500.000 đồng/giờ ! Giá này tùy thuộc công việc, khả năng, trình độ, kiến thức, kể cả ngoại hình... của người “chồng hờ”. Đó là giá theo giờ, còn nếu thuê trọn gói theo thời gian nhất định,có thể ký hợp đồng từ vài triệu đến vài chục triệu đồng. “Chồng thuê” theo giờ được công ty đáp ứng ngay, còn thuê trọn gói do đắt tiền và điều kiện đòi hỏi cao,có thể 2-3 ngày mới đáp ứng được nhu cầu của các nữ... khách hàng.
* * *
Vì tự ái, trước nay chẳng nói,
Nhưng lặng thinh, ai đoái đến ta ?
Tin vui vừa nhận bên nhà,
Khai trương một job, kiếm ra khối tiền :
Ấy là các nàng tiên cần giúp,
Mướn “anh chồng” (1) làm “đúp-lê” công :
Chở “con” (2) đi học; tưới bông,
Thay “tôn”, sửa bếp, “nàng” trông cậy nhờ.
Giao kèo ký, mướn giờ, thuê phút,
Hay bao đồng, ra sức “lao công”,
Căn giờ tưới cỏ bên hông,
Liệu mà đưa đón “me-dông” (3) về nhà.
“Vợ” buồn, phải hát ca, múa rối,
Nếu “bả” vui, dắt tối dạo chơi.
Tiệc tùng “vợ” dự, có đôi,
“Thuê chồng” không lẽ ăn rồi, ngồi không ?!
Ai xỉa xói : chán chồng hay ngáy ?
Thử rờ tay lên gáy, tiếc không ?
Thì ra no vợ, đủ chồng,
Vẫn hơn là gái nằm không, thở dài !
Hỏi kẻ sĩ cân đai, áo mão,
Đến bình dân, ngơ ngáo trần ai...
Láng giềng, phên, vách có tai,
Có chồng, sao dám chê bai : “chả thèm” !?
Nay thành khẩn chong đèn, thắp đuốc ?
Quyết “mướn” cho bằng được một ông ?
“Dốc bồ, thương kẻ ăn đong,
Vắng chồng thương gái nằm không một mình” !!!

CỤ VĂN Cảm tác nhân đọc internet về chuyện “lọa”

nóng hổi, đang làm ăn “phát đạt” ở VN.
---------------------------------------------------------------
(1) Chồng mướn,tức là “chồng hờ”, “chồng kiểng”
(2) Con riêng của “vợ hờ”
(3) Maison,tiếng Tây = Ý đùa là nhà tôi,“vợ hờ”.

9.8.09

TÂM TÌNH
CÙNG BẠN BỐN PHƯƠNG


(Cũng là các Thi Hữu trong TVĐ Bốn Phương)

BÀI XƯỚNG

Nâng ly thổ lộ mươi câu,
Lời vàng chúc tụng cho nhau tốt lành.
Tình thi hữu anh anh, chị chị,
Đã bao lần hiệp ý với nhau.
Thân thương trân quý từ lâu,
Nối điêu Hàn Luật (1) tám câu họa vần.
Việc cư xử “như tân tương kính”,
Chẳng khi nào suy tính thiệt hơn.
Không kiêu ngạo, chẳng giận hờn,
Khiêm cung cư xử như đờn chùng dây.
Thơ “Liên Bạt” (2) hàng ngày học hỏi
Phú “Đôn Thư” (3) trao đổi thành câu.
Kính yêu từ trước đến sau,
Phương châm thuận thảo làm đầu xã giao.
Tình bè bạn xiết bao trang trọng,
Nghĩa anh em dày mỏng yêu thương.
Cùng nhau bồi đắp cương thường,
Để cho bền chặt mối rường Lạc Long.
Cùng đoàn kết đáy lòng tự nhủ,
Quyết xây nền tự chủ Viêm Bang.
Ông Cha chống Bắc bình Nam,
Lẽ nào con cháu lại cam thua người.
Cả dân tộc tiếng cười đã tắt,
Vì độc tài chia cắt anh em.
Mất rồi Dân chủ ngày đêm,
Không còn hạnh phúc êm đềm như xưa.
Kết đoàn già trẻ sớm trưa,
Đập tan chuyên chính, gió mưa thuận hòa.
Không còn nấu thịt nồi da,
Nước nòi Hồng Lạc âu ca nghìn đời.

TRƯỜNG GIANG, 8-2-2009

(1) Cũng là thơ Đường Luật
(2) Làng Cụ Nghè Trần Bích San
(3) Làng cụ Nghè Dương Khuê


BÀI HỌA

(Họa ngay trong bàn tiệc Sinh Nhật của Trường
Giang, tổ chức tại Botown Rest. ngày 8-2-2009

Gặp đây thơ lại vài câu,
Thương nhau nghĩ đến với nhau thế này.
Nghĩ đến tình bấy nay anh chị,
Nghĩ đến câu hiệp ý cùng nhau
Thi ca quý mến đã lâu,
Gọi là thêm một vài câu họa vần.
Vốn nhớ chữ “như tân tương kính”,
Nỡ lòng nào toan tính thiệt hơn.
Dẫu cho có chút tủi hờn,
Lẽ nào như những cung đờn chùng dây.
Nghĩ lắm lúc ngày ngày học hỏi,
Lại đôi khi trao đổi ba câu.
Quý nhau cả trước lẫn sau,
Cúi dầu không thẹn, ngẩng đầu thêm cao.
Nghĩ bè bạn xiết bao trân trọng,
Nghĩ tình đời đồng vọng yêu thương
Gặp nhau vốn đã vô thường,
Lại trong thanh khí mối rường Lạc Long.
Giữ thật kín đáy lòng tự nhủ,
Lũ chúng mình rằng chủ Viêm Bang.
Đã từng chinh Bắc, bình Nam,
Lẽ đâu con cháu đành cam thua người.
Dù độc tài nụ cười chẳng tắt,
Lẽ nào đâu chia cắt anh em.
Đã là Dân chủ còn thêm,
Càng thêm vui vẻ, êm đềm tình xưa.
Kết đoàn từ sớm đến trưa,
Lấy câu thuận thảo nắng mưa thuận hòa.
Chúng mình cùng một màu da,
Giống nòi Hồng Lạc thi ca muôn đời

HÀ THƯỢNG NHÂN, 8-2-2009


PHỤNG HỌA BÀI
TÂM TÌNH CÙNG BẠN BỐN PHƯƠNG

của Thi Huynh Trường Giang

Đơn sơ thơ gửi vài câu,
Tấm lòng chân thật chúc nhau an lành.
Tình thi hữu này anh, này chị,
Đừng bao giờ cãi lý, tranh nhau.
Anh em vốn đã rất lâu,
Tri âm xướng họa, tìm câu gieo vần.
Không hợp ý, tương thân vẫn kính,
Đừng vội buồn, liệu tính đẹp hơn.
Giận chi đến độ căm hờn,
Tự dưng sao bỗng như đờn đứt dây ?
Lưu Bình ấy, xưa nay xin hỏi :
Dương Lễ kia, há khỏi những câu...
Đẹp anh, đẹp chú trước sau,
Trọn câu huynh đệ, miếng trầu tương giao.
Tình bằng hữu vì sao nên trọng ?
Nghĩa phu thê vắng bóng vẫn thương.
Như tân tương kính, xem thường ?
Ai từng điểm xuyết bóng trường Gia Long !?
Dù nóng lạnh, phòng không phải nhủ :
Tình vợ chồng hơn Phủ, Huyện, Bang.
Trải qua vùng vẫy Bắc, Nam,
Sao đành lòng dạ bất kham, buồn người ?!
Môi miệng xưa, tiếng cười ai tắt ?
Tình cảm nay, để mất anh, em !
Sương thu rơi mãi hằng đêm,
Bóng trăng thấp thoáng bên thềm năm xưa.
Vì ai, ai sớm, ai trưa,
Biển Đông chàng, thiếp nắng mưa an hòa.
Cọp kia chết để lại da,
Trượng phu há để dèm pha tiếng đời ?!

HOÀNG NGỌC VĂN, 8-2-2009

28.7.09

MẸ KHÔNG LÀ NGƯỜI ?! (*)

Bà cụ Nhung, 77 tuổi, thường bị 3 “ông con”
& các “bà dâu” đánh và chửi mắng (Hình : PN-Sg)

MẸ KHÔNG LÀ NGƯỜI ?! (*)

Mẹ anh không phải là người, (*)
Đẻ ra rặt giống đười ươi đấy à ?
Anh trong lỗ nẻ chui ra ?
Thành thằng Thạc sĩ, -quỷ ma ngồi tòa !?
Anh chuyên xử án người ta,
Anh, em đối với Mẹ già, thì sao ?
Bố anh, cán bộ cấp cao, (1)
Chuyên viên Giáo Dục, lẽ nào “đầu nêu” ?!
Sơn, Long đúng bọn hạng điêu, (2)
“Ông anh” đánh Mẹ, dệt thêu “vô tình” ??? (2)
Vợ mình đánh, chửi Mẹ mình,
Nõ mồm “bất lực” để binh cái... dzồn.
Mẹ ơi ! đẻ chó còn hơn,
Bán vài con, kiếm gạo thơm dưỡng già !!!
Cạch ngay chó ghẻ Giang ra, (3)
Bẩn danh người khác, con nhà hiếu trung.
Chớ nên lẫn lộn người hùng,
Với phường chó má, bất trung ở đời.
Ông ơi, có thẹn với người ?!
Bà ơi, có thẹn mặt trời sáng soi ?!


HOÀNG NGỌC VĂN
San Jose, California, USA, July 27,2009
-----------------------------------------------------------
(*) Lời tuyên bố của “ông con Cả” Ng Th Giang,
Thạc xĩ-Luật sư của Ðoàn LS Sài Gòn- trả lời câu
phỏng vấn của phóng viên báo PN-Sg
(1) Chồng bà Nhung là Nguyễn Như Chương,cán bộ
cao cấp Bộ Giáo Dục, xác nhận có đánh bà thường
xuyên từ nhiều năm nay.
(2) Hai “ông con” là kỹ sư Ng Thanh Sơn & Ng
Th Long, vợ Long là cán bộ thi hành án, huyện Cần
Giờ. Tên Long còn “chùi mép” rằng mình “bất lực”
cố ý “bao che” anh và vợ mặc sức đánh Mẹ mình !
(3) Cần phân biệt Chiến sĩ, Tiến sĩ Nguyễn Thanh
Giang với “ông trai Cả trời đánh” này là Thạc Xĩ
Nguyễn Thanh Giang, chuyên viên đánh đập Mẹ !

23.7.09

CỤ VĂN MÔI GIỚI CÔ GIÁO
ĐẤT CẦN THƠ KIẾM CHỒNG

(Thương nhớ về vùng đất
tôi đã từng hành quân qua)

Em là cô giáo đất Cần Thơ,
Theo đúng chỉ tiêu : dạy tính giờ.
Con gái, con trai vài chục đứa,
Chiều về, mệt mỏi đến bơ phờ !

Khi không, thuyên chuyển đến Cần Giờ,
Trường lạ, học trò lũ ngẩn ngơ.
Học ít, phá nhiều như bọn quỷ,
Làm bài, mặt mũi cứ... lơ mơ !

Số kiếp đẩy đưa về Cái Mơn,
Dẫu mơ được dạy ở Giồng Trôm.
Bôn ba cũng chả qua thời vận,
Ngồi mới nửa năm lại Cái Vồn !

Chị em yên vị, khỏe, không lo,
Thà cứ an thân ở Lấp Vò.
Vùng vẫy cho nhiều thêm tróc vảy,
Giáo viên, âu cũng kiếp con đò !

Ngẫm thấy đời mình cứ bấp bênh,
Lại xin đổi tiếp về Nha Mân ?
Long An, Rạch Miễu, hay Bình Thủy,
Suy nghĩ, nếu ngon, chẳng đến lần !

Gõ đầu đám trẻ thật trần ai,
Phận gái vốn mong nhẹ gót hài.
Tìm bạn bốn phương, ai có tưởng,
Ca-li, Tếch-xịt hoặc Hawaii ?!

Thư về, ghi rõ : “giáo viên Phương”,
Dạy toán, Anh văn, cả Luật Đường...
Tài mọn, thêm nghề thơ ấn tượng :
“Ốc nhồi”, “Quả mít” kiểu Xuân Hương !!!

CỤ VĂN


CÔ GÁI ĐẤT CẦN THƠ

Em là cô gái đất Cần Thơ,
Xướng họa giao duyên lắm kẻ chờ.
Thi phú, tao đàn nay xếp lại,
Lo tìm Chợ Gạo, chẳng cần thơ !

HOÀNG NGỌC VĂN
San Jose 04-11-2007


CÔ GÁI ĐẤT THẦN KINH

Em là cô gái đất Thần Kinh,
Trong trắng chưa vương chút bụi tình.
Thi sĩ, thương gia em chẳng mộng,
Vì em là gái đứt thần kinh !

HOÀNG NGỌC VĂN
San Jose 04-11-2007


CÔ GÁI ĐẤT SƠN TÂY

Dẫu là tài sắc đất Sơn Tây,
Đài các, trâm anh nhất xứ này.
Hết gạo chạy rông, cần tính kế :
Bỏ Sơn Tây quách, học sơn tay. (nghề nail)

“Giáo xư” HOÀNG NGỌC VĂN
-----------------------------------------
Cố vấn hướng nghiệp, trường
Đại Học Bách Khoa... Cái Sắn


VIẾNG CẢNH ĐỒ SƠN

Cả đời chẳng đến Đồ Sơn
Đến rồi mới biết chả hơn đồ nhà.
Đồ nhà tuy cũ, tuy già,
Nhưng là đồ thật, chẳng là đồ sơn !

(Ẩn danh)

VIẾNG CẢNH VŨNG TÀU
(Họa ý bài Viếng Cảnh Đồ Sơn của Ẩn Danh)

Nôn nao viếng cảnh vũng Tàu, (*)
Mần mò bãi trước, bãi sau. Giống nhà.
Vũng nhà tuy hết nõn nà,
Nhưng lành và tiện khỏi ra vũng Tàu !

HOÀNG NGỌC VĂN
----------------------------------------------------------------
(*) vũng Tàu,tạm dịch ra tiếng Anh là Chinese’s Bay,
xin phân biệt : chữ vũng viết thường, không viết Hoa

12.7.09

GIÁ CẢ THẾ NÀO ? (AVT)

(Một nữ Văn hữu mướn tôi cắt cỏ nhà.Tôi khảo
giá bằng bài thơ này trước khi bắt tay vào việc)

Chị nhờ tôi tém cỏ nhà,
Chẳng hay cỏ ấy nõn, già, chị ơi ?!
Rộng, dài hai mép trùng khơi,
Mấy xăng-ti mét, đầy vơi, mặn mà ?!
Dẫu quen như chỗ người nhà,
Nhưng nhìn chưa đủ, hóa ra phải... sờ !
Rành nghề đâu phải tay mơ,
Cả mương lẫn rãnh, hai bờ phải thông.
Trừ tiền xăng nhớt, tiền công,
Đêm ngày, sớm tối, giấc nồng ban trưa.
Nghỉ ngơi mấy khắc thì vừa,
Tôi xong, liệu chị đã ưa trong lòng ?!
Có ưng, tính toán cho xong,
Kẻo rồi ân hận, vỗ mông la làng.
(lập lại : Kẻo rồi ân hận, chổng mông la làng).
Lỗ, lời cân nhắc kỹ càng,
Trước, sau mong mãi nhịp nhàng cùng nhau.
Đời người như thể vó câu,
Xin đừng giở giọng, qua cầu gió bay.
Thuận lòng bên ấy, bên đây
Tặng hòn non bộ, tháng ngày tiêu dao.
Gặp nhau còn có tiếng chào...
(lập lại : Chị ơi, chị nghĩ thế lào) ?

HOÀNG NGỌC VĂN


Họa vận bài “Giá Cả Thế Nào”
của Thi sĩ Hoàng Ngọc Văn

Nhờ giúp dùm nhau tí việc nhà
Cần chi khảo giá thế anh già ?
Khi nào rảnh rỗi xin mời lại
Rộng hẹp hay liền giữa chúng ta

Dù chẳng quen thân, cũng chẳng sơ
Đến xem rồi biết há cần sờ
Chu vi vườn tược còn trơ đó
Lún phún đôi bên cỏ lấn bờ

Hỏi mấy công lao khéo tính bừa
Làm chiều, làm sáng cả làm trưa
Không xong, này chớ hòng ngơi nghỉ
Sức lực bao nhiêu dám nghĩ vừa ?

Kết quả khi nao được rõ ràng
Công lao thiếp sẽ trả cho chàng
Can chi vội tính lời cùng lỗ
Đồng thuận cùng nhau sẽ nhịp nhàng.

TỪ PHONG

7.6.09

ĐÙA HOÀNG NGỌC VĂN

Tuổi xuân sao lại “cụ Văn” ?
Văn mà lại cụ thì ăn giải gì ?
Tiếng ta thật quả ly kỳ,
Hễ Văn mà cụ còn chi là tình ?
Nói ra thật cũng bực mình,
Đêm nằm thủ thỉ đem trình “me-dông” (1)
Me-dông mới bảo : “Nè ông”,
Của ông tôi cũng dự chung có phần.
Bởi còn nặng nợ hồng trần,
“Cụ Thơ” (2) thì tốt, “cụ Văn” (3) thì đừng.

HÀ THƯỢNG NHÂN
-------------------------------------------------------------------
(1) La maison = Cái nhà; ma maison = Nhà tôi
(2 & 3) Xin đừng đọc lái


“BÁO CÁO” HÀ CHƯỞNG MÔN

Xét ra trong Hội Thơ, Văn,
Đệ tuy chậm chạp, chẳng nhanh nhẩu gì.
Nghề riêng lại khéo mới kỳ,
Ma maison (1) phục, mỉm chi cười tình.
Phận mình, mình vẫn hết mình,
Thân lươn nào quản lấm sình, bão giông.
Khi là thằng, lúc lại ông,
Thuận chồng thuận vợ, cố công góp phần.
Nam nhi sống giữa thế trần,
Được thua, thắng bại cũng cân, chớ đừng !

HOÀNG NGỌC VĂN
-----------------------------------------------
Tiếng Tây : Ma maison = Nhà tôi

2.6.09

MẸO VẶT...
LÀM SẠCH CHÂN NẾN NHANH


Trên bàn thờ nhà bạn, luôn luôn có vài chân nến (đèn cầy) bằng đồng.
Nếu là người Công giáo thì thường cắm đèn cầy trắng,Phật giáo thì đèn cầy đỏ, đạo thờ ông bà thì thường cũng là màu đỏ,trụ sở các cộng đồng thì... tùy nghi, điền vào... lỗ trống cho hợp nghĩa !

Nhưng dù tôn giáo nào mặc lòng, chắc chắn bạn cũng khá... vất vả phải đánh bóng lại, thay thế đèn cầy mới vào để mời ông bà về...ăn Tết.Việc cắm đèn cầy mới này khá khó khăn vì bạn phải soi, phải cạo những lỗ cắm nến, mà hiện giờ đã đầy tràn những giọt nến đã đốt rồi, rỏ xuống
làm bít kín, khó có thể cắm cây nến mới khác lên được.

Do đó,để đỡ tốn sức lao động mà lại sạch... như lau, xin hiến bạn một mẹo vặt, như sau :

1.- Nếu chân nến nhà bạn là loại nhỏ, bạn chỉ cần bỏ gọn vào nồi, đổ
nước vào, luộc cho sôi độ 1 phút, rồi cầm nhấc ra, úp xuống tờ báo cũ
là xong ngay mà lại... an toàn trên xa lộ,

2.- Nếu chân nến là loại lớn và dài, bạn chỉ cần úp ngược lỗ cắm nến xuống nồi nước, cầm đỡ hoặc tìm cách giữ yên cho sôi độ 1 phút, rồi
cầm nhấc ra, úp xuống tờ báo cũ là khỏe re... như bò kéo xe,

* Nhớ đổ nước ngay đi khi còn sôi hoặc còn nóng, hầu những váng sáp vụn không kịp dính vào nồi.

Nếu bạn lý luận rằng, bạn cũng có thể cầm dốc xuống, hơ nóng chỗ cắm đèn cầy, lại tiện hơn và nhanh hơn, cần gì phải... luộc ?!

Xin thưa, không đơn giản như bạn nghĩ đâu, vì khi hơ nóng lên, những giọt nến dính tràn trên chân nến sẽ rỏ xuống và chảy vào bếp lò, khiến cho lần sau khi mở bếp, khói sẽ bốc lên nghi ngút làm... mù mịt và hôi nhà, đó là chưa kể chân nến vì bị hơ nóng, sẽ đen ngòm, trông rất mất... mỹ thuật !

Ước mong bạn sớm thoát việc soi, hì hục cào chân nến mỗi độ... Xuân về, mà nên dành thì giờ hưởng nhàn và ngâm thơ, vịnh nguyệt cho đời...lên hương !
Chúc bạn... khỏe vì nước, kiến thiết quốc gia !

HOÀNG NGỌC VĂN
phát minh (408) 287-0621

1.5.09

CHÀO MỪNG
THI HỮU DU SƠN LÃNG TỬ

(Nếu được, xin quý Thi, Văn,
Thân hữu cho bài họa để làm... duyên)

Du sơn lãng tử khắp muôn nơi,
Mỏi gối chồn chân, ghé bến rồi.
Gác kiếm báu kia từ đỉnh núi,
Treo gươm thiêng ấy tận chân trời.
BỐN PHƯƠNG tri kỷ, trao thơ phú,
Một hướng tâm giao, gửi chuyện đời.
Thi khách, tao nhân chào bạn mới,
Mừng nhau xướng họa chút duyên chơi !

HOÀNG NGỌC VĂN (30-4-2009)
Tổng Thư ký Thi, Văn Đoàn Bốn Phương


Gia Nhập Thi, Văn Ðoàn
(Kính họa bài “Chào Mừng Thi Hữu”
của Thi Huynh Hoàng Ngọc Văn)

Bài Họa :

Chim hồng về tổ tạm yên nơi,
Lãng-Tử chồn chân mỏi gối rồi.
Thơ lộng trên bàn chờ vận nước,
Tằm say giữa kén đợi cơ trời.
Bạn bè tâm hảo phơi lòng dạ,
Xướng họa tri âm rũ bụi đời.
Hậu đãi Du-Sơn vào quán bút,
Quí tình, có dịp ghé qua chơi.

Du Sơn Lãng Tử
(4/30/2009)
NHÂN QUỐC HẬN 2009
TIẾNG VIỆT HUYỀN DIỆU

(Cho hạng mù thích lãnh đạo)

Cái tôi nặng tội thật nhiều,
Điều ngay chẳng nói, điều điêu lại tài.
Có tai chẳng dụng, rước tai, (1)
Tai ngoài chẳng sợ, để ngoài tai thôi.
Hô đoàn kết, thực rối bời,
Rối bời, rồi bới những lời đắng cay !
Đào mồ, cuốc mả thì hay,
Hồ Cẩm Đào đến, -lạy Thầy-, thương tôi !
Cóc ngồi đáy giếng, cóc ngồi, (2)
Buôn dân, bán nước một hơi Trường, Hoàng. (3)
Càng ngu càng thích giương càng,
Quan tham vờ vịt tham quan, hét hò.
Thùng không ắt hẳn kêu to,
Thức thời, thời thức như đò thả trôi :
Nhặt khoan đợi khách, chờ thời,
Thời chờ gom bạn, cứu đời, xả thân.
Sắp mưa vần vũ tối sầm,
Quân Minh phải biết, minh quân, gian thần. (?)
Tâm đồng lựa kẻ đồng tâm,
Tùy nghi ứng phó bức vân cẩu đời !

HOÀNG NGỌC VĂN (4,2009)
----------------------------------------------------------
(1) Rước tai họa
(2) Không chịu yên vị dốt nát
(3) Đảo Trường Sa, Hoàng Sa của Việt Nam.

31.1.09

HÙN NHAU GIÚP BẠN

On Tue, 1/27/09, Việt Sĩ wrote:
From: Việt Sĩ
Subject: [Nuoc_VIET] KHẨN-Quyên tiền giup
M. Tran Viet Yên hợp pháp không?
To: phu_du1@yahoọ com
Date: Tuesday, January 27, 2009, 12:57 PM

Theo chúng tôi được biết, gia đình anh
Trần Văn Trọng (bút danh Trần Việt Yên)
chưa hề ủy quyền cho bất cứ ai, kể cả những
"thi & văn hữu" của bất cứ "Thi văn đoàn" nào
đứng ra quyên tiền để trang trải vụ mai táng anh.

Con cháu và thân nhân anh thừa khả năng, KỂ CẢ
"KHẢ NĂNG LÁI XE" (sic) để đứng ra nhận giúp
đỡ trực tiếp từ các đồng hương hảo tâm.

Trân trọng,

Người qua đường cảm thấy quá bất nhẫn
cho thế sự quá sức đảo điên.

Việt Sĩ
----------------------------------------------------------------------------------------

Vì cảm thấy Việt Sĩ muốn ám chỉ Thi Văn Đoàn Bốn Phương
có âm mưu “khai thác xác chết Thi hữu TTK. Trần Việt Yên”.
Sau khi dự Thánh lễ, an táng Thi hữu TV Yên xong xuôi, tôi là
Hoàng Ngọc Văn, đương kim đệ nhị TTK. TVĐ Bốn Phương
buộc lòng phải lên tiếng qua bài thơ “Hùn nhau giúp bạn”
dưới đây mà nội dung xem ra, có vẻ hơi... mất vệ sinh và trình
độ “thơ, văn” mới chỉ đạt được khoảng độ 90%... lịch sự.

Xin cáo lỗi cùng... bạn đọc !

HÙN NHAU GIÚP BẠN

Vợ chồng hùn hạp được trăm tiền,
Đem giúp tang gia Trần Việt Yên.
Liền bị công an tên Việt Sĩ,
Hoạnh rằng : Giấy phép ? Trình ta xem !?

Sĩ ơi, từng có về... tòm tem ?
Tìm gái thơ trinh, dụ các em ?
Bóp đít, rờ mông, mò... “cái Hĩm”,
Dùng tiền đè ngửa dưới lên trên ?

Pơ-mít có không ? Trò đốn mạt ?
Mù sao, chẳng hỏi, -đúng thằng hèn- !?
Bạn bè nên giúp hay quay mặt ?
Chẳng lẽ không thương, nỡ
“tắt đèn” ?

“Đan Mạch” (*) mẹ mày, Việt Sĩ ơi,
Ông mà vồ được chắc ông thoi !
Miệng mồm hôi hám như cầu xí,
Lá mít nội mày lại bốc hơi ?!?!?!

“Du lịch” hàng ngày về Việt Nam,
Gái tơ bao bọc, học làm sang.
Mả cha không khóc, vun gò mối,
Giúp bạn, mắc gì mày thét oang ???


Monsieur Remond = Me xừ Rờ-mông
Le Janvier 29, 2009
-------------------------------------------------------------
(*) “Đan Mạch” = ĐM, chữ viết tắt
tên của một quốc gia ở Đông Âu

13.1.09

TUI THƯƠNG

Tui thương thi sĩ Trạch Gầm,
Bắn thù như ngóe, nhảy đầm như điên.
Rượu bia, chẳng phải anh ghiền,
Chẳng qua để trí khỏi phiền thế nhân !
Giải khuây, bằng cách xoay vần,
Đổ đầy nón sắt, chuyển lần anh em.
Hiên ngang, nhưng chẳng say mèm,
Không hề cõng, đội cấp trên bao giờ.
Quen anh, một dịp bất ngờ :
Qua ông nhà báo, làm thơ Hải Bằng.
Tui đánh máy, viết lăng nhăng,
Meo qua, meo lại, 2 thằng biết nhau.
Bốn phương tìm bạn chi đâu,

Trúng đài... nòi lính tâm đầu... huyên thuyên.
Đời trai chinh chiến tưởng quên,
Nào hay con tạo đưa duyên... dẫn đàng.
Quê người, nhẹ bước lang thang,

Bọn tui ba đứa, ngỡ ngàng... cụng ly.
Nhớ ôi, thuở khoác chiến y,
Nào ngờ đời lính ra đi, còn về ?!
Nhớ thương lối cũ trăng thề,
Cọp già nhớ suối, sơn khê chập chùng...
Thèm nghe tiếng súng bùm bùm,
Ghiền xem Việt Cộng... lăn đùng phơi thây !
Quê hương sẽ có một ngày,
Ta về nhịp bước tái xây cuộc đời...
Trẻ thơ rộn rã tiếng cười,
Mẹ già móm mém, lòng phơi phới mừng !

HOÀNG NGỌC VĂN (Tết Kỷ Sửu 2009)


Bài thơ viết cho
Anh Hoàng Ngọc Văn


Trên chiến trường xưa không được gặp
Mỗi thằng ôm một góc Quê Hương
Người hôn Quảng Trị bằng nước mắt
Ta ấp Bình Long điếng cả hồn

Quay về không đủ thời gian nhớ
Bao đứa bạn bè bỏ cuộc vui
Từng viên sỏi nhỏ thành tro bụi
Sá kể gì đây... thân xác người

Người chơi rượu đế bằng nón sắt
Ta cũng như người đâu có thua
Đồng lương thằng lính… bây nhiêu đó
Đến nỗi đất trời phải te tua

Đạn thù bay đỏ quanh đời lính
Vẫn ha hả cười với Quê Hương
Mình rong rả cả đời trai trẻ
Sao giờ… lại gặp giữa tha phương

Mai nầy mình sẽ bàn giao lại
Người về trấn giữ đất Bình Long
Ta ra Quảng Trị, nghêu ngao hát
Cờ Vàng bay rợp cả Núi Sông

Trạch Gầm

6.1.09

MỪNG THỌ “CHƯỞNG MÔN”

THI LÃO HÀ THƯỢNG NHÂN

Làng thơ chúc Cụ Cả rồi,
Văn hay chẳng lọ thêm lời. Mần răng ?
Xin thưa Cụ, “biện chứng” rằng : (*)
Hai mươi năm nữa, đệ “bằng” Cụ thôi !!!
Lại thơ, lại thẩn ông, tôi,
Ngắm trăng, vịnh nguyệt, xót đời phù du...
Lạy trời tôi khéo kiếp tu,
Làm thơ ca tụng, ta ru thế trần.
Cuộc đời, cõi tạm phù vân,
Vó câu cửa sổ, tôi ngần... tuổi ông !!!
Ngao du viếng cảnh núi sông,
Túi thơ, bầu rượu, tôi, ông... đánh cờ !
Khoảng vài giáp, tính từ giờ,
Xuân Trâu tái ngộ bên bờ cỏ may.
Ngoài trời, mưa lất phất bay,
Tôi, ông xướng họa, quên cay-cú đời !!!
Nghêu ngao
“lận đận bên trời”, (1)
“Đêm tân hôn khóc” (2),
chơi vơi, chập chờn...
Về thăm cô lái, cố thôn,
Viếng chùa Thiên Mụ, xơi cơm... canh gà ! (3)

HOÀNG NGỌC VĂN (2009)
-----------------------------------------------
(*) Ngụy biện, chày cối, già mồm kiểu VC

(1+2) “Bên trời lận đận”
“Tiếng khóc đêm
tân hôn”
là 2 trong số những tác phẩm âm thầm
nổi tiếng của Thi lão Hà Thượng Nhân.

(3)
“Gió đưa cành trúc la đà,
Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương”
từng có người dịch sang Anh văn là... chicken soup!

3.1.09

ĐƯỢC TIN BÁC TÉ,

CÓ ĐAU KHÔNG ?
(Nếu có nhã hứng, xin cho bài họa)

I.-
Được tin Bác té, có đau không ?
Ngẫm nghĩ mà thương; tạ tấm lòng :
Xốc vác Thi Đoàn đâu quản khó,
Cưu mang thơ phú gắng ra công !
Ba chân xuôi ngược, phò văn hóa, (*)
Bốn cẳng chập chờn, múa bút lông. (*)
Mưa nắng, một mình vui vẻ bước,
Thân cò quảy gánh lội sang sông.

II.- (Nếu có nhã hứng, xin cho bài họa)

Bác té ? Thật tình có té (1) không ?
Ngẫm thương mấy cẳng với đôi mông !
Chân tay, mặt mũi bình an chứ,
Phèo phổi, tim gan mạnh khỏe không ?
Cặp lẳng giò lan, rêu láng mướt ?
Hai hòn non bộ, nước lưu thông ?!
Gió đưa vi vút, chim còn gáy ?
Đủ sức cầm vòi tưới cái bông ???

CỤ VĂN (28-12,2008)
----------------------------------------------------
(*) Ngạn ngữ VN diễn tả người siêng năng,
mau mắn bằng câu:“ba chân, bốn cẳng”.Ý
nói Cụ Trường Giang giỏi chữ Hán,viết rất
đẹp, thường viết câu đối trong các dịp Lễ,
Tết bằng bút lông, mực Tàu.
(1) Té, bỗ, ngã = tiếng Nam,Trung,Bắc viết
khác nhau, nghĩa giống nhau, đôi khi lại ẩn
một ý khác,ngộ nghĩnh hơn.Xin tùy nghi hiểu