24.2.08

SAO VÀNG HẠ THỔ

Sao vàng hạ thổ làm xong,
Mơ hồ phải bỏ mới mong sống còn !
Dũng tiêu hủy, minh triết mòn,
Bất an, kiểm duyệt nước non mới hòng.
Toàn dân cả nước ngoài, trong,
Đỉnh cao tận diệt, vun trồng quê hương.
Muôn người dù ở bốn phương,
Chung tay, góp sức, kiên cường đấu tranh.
Liên tôn thức trắng năm canh,
Đức Tin tôn giáo, quyết giành Tự Do.

HOÀNG NGỌC VĂN

KHUYÊN CON

(Thân tặng những... nạn nhân thích về VN kén vợ)

(Tin Texas : Một cô gái Việt Nam nghèo, vồ trúng
một anh Việt kiều có tiệm ở Mỹ. Sang Mỹ, đòi về
vì cho rằng, ở VN bây giờ sướng hơn ở Mỹ (!?)

Bố mẹ thương con, con chẳng biết,
Mù mờ, nhắm mắt cứ nghe ai.
Gái trai, dâu rể là con cả,
Đâu có đứa nào của mụ hai ?!

Chồng ngã, con nâng mới vợ hiền,
Chớ nên ngồi đó trách, than, rên...
Mồ hôi lấm trán mà no bụng,
Ngồi vẽ lông mày há đã nên ?

Tróc vảy, trầy da sang được đây,
“Sang” rồi, phải ngẫm lúc ăn vay.
Không nên so sánh rồi đay nghiến,
Quẫn trí chồng điên sẽ có ngày.

Thuận vợ thuận chồng tát biển Đông,
Thế gian ai chuộng kẻ nằm không ?
Muốn nhàn, lên núi mà tu quách,
Đói rách, cho nên phải kiếm chồng ?!

Cơm trắng hôm nay, nhớ sắn, mì ?
Trước mơ xe đạp đỡ chân đi.
Nay vừa rủng rỉnh đòi thay... “mốt”,
Lexus chê, ưa “mẹc-xế-đì” !?

Con ơi, tuy mát mặt rồi,
Đừng quên ngày trước, cái hồi đói cơm.
Phàm người phải nghĩ nguồn cơn,
Qua sông sao nỡ phụ ơn lái đò ?!

HOÀNG NGỌC VĂN
San Jose, ngày lễ Tạ Ơn hay
lễ “Bội Ơn”, tác giả quên mất (?!)

14.2.08

TRƯỜNG THỌ

Cụ Bành Tổ lừng danh sống thọ,
Không chừng thua cả lũ cháu con :
Hai thiên niên kỷ béo tròn, (*)
Khơi khơi chúng sống véo von, cười tình !
Chả cần phải thỉnh xin thuốc thánh,
Chuốc đào tiên từng gánh xơi no.
Thế mà trường thọ ra trò,
Thằng nào đứa nấy ăn no ngủ khì.
Thế mới biết nhiều khi tính quẫn,
Chỉ sợ già, lú lẩn làm chi.
Ta nên hưởng trọn xuân thì,
Cổ kim, sau trước dễ bì với ta ?!
Thêm áo gấm, lụa là, mỹ phẩm,
Xem chừng ta còn... khấm khá lâu !
Cũng nên chống... mũi, bắc cầu,
Sửa sang người ngợm, phao câu vá liền.
Bơm "ống nhún", thay “dên” một thể,
Soát “bu-gi”, "điện thế", “xy-lanh”,
Có còn như thuở mới toanh,
Rộng thình, rỗ chịt phải nhanh “đắp” liền. (1)
Ta cứ sướng, lọ Tiên mới sướng,
Cứ thảnh thơi thụ hưởng tà tà...
Hai ngàn năm vẫn chưa già,
Bấm tay, sao giải Ngân Hà mấy mươi ?!
Ai lo ? Ta vỗ bụng cười !

HOÀNG NGỌC VĂN
--------------------------------------------------------------------
(*) Sống từ thế kỷ 20 đến thế kỷ 21
(1) Kỹ thuật máy : Nếu lòng xy-lanh rộng quá,
phải đắp rồi vét lại cho vừa khít, xe mới dzọt !

6.2.08

CÂU ĐỐI TẾT MẬU TÝ 2008

Tiễn Xuân Heo, eng éc Hợi tai xanh,
dân đen thêm vàng mắt,
Mừng Tết Chuột,ù lì Mao (*) mõm đỏ,

Đảng bạc vẫn trắng tay !

HOÀNG NGỌC VĂN

----------------------------------------------------------------------
(*) Mouse, tiếng Anh = Con chuột,đồng âm,đồng thanh, đồng hành, đồng lõa vì đồng đảng... bạc tình với Mao Trạch Đông

5.2.08

KÍNH CHÚC NON SÔNG

BUỔI XUÂN VỀ

(Nhớ về Hoàng Sa, Trường Sa, Tây Sa,
Nam Sa và các hải đảo rất thân yêu mà
tôi từng trấn thủ để bảo vệ và giữ gìn)


Đỉnh trầm nghi ngút với hương hoa,
Kính chúc Việt Nam Tổ Quốc ta :
Hải đảo trường tồn cùng đất Mẹ,
Biên cương vĩnh cửu với quê Cha.
Bạch Đằng tạc dạ thù quân Hán,
Vạn Kiếp ghi lòng hận giặc Hoa.
Vững chí toàn dân cùng chống giặc,
Bền tâm quyết chiến, cứu Sơn Hà.

TQLC HOÀNG NGỌC VĂN