SAO LẠI... HÓA CÂM ?
Người ta có một... cái mồm,
Trời sinh ra để... gọi phôn về nhà.
Lúc đi thưa mẹ, trình cha,
Đến nơi phải báo để nhà yên tâm.
Có mồm sao lại... hóa câm,
Khi đi, khi ở âm thầm như ma ?!
Cái nhà đâu phải cái “bar”,
Có tiền mò đến, vào ra giải sầu ?
Ta ăn ta ở mãi đâu,
Mẹ cha khắc khoải canh thâu chập chờn.
Vắng tin, cha mẹ lo hơn,
Phập phồng ngóng đợi tiếng phôn gọi về.
Ta vui thú với bạn bè,
Nhẫn tâm sao để tái tê các Ngài ?
Trần ai, ai có giống ai,
Là người phải khác với loài... thú hoang.
HOÀNG NGỌC VĂN