6.1.09

MỪNG THỌ “CHƯỞNG MÔN”

THI LÃO HÀ THƯỢNG NHÂN

Làng thơ chúc Cụ Cả rồi,
Văn hay chẳng lọ thêm lời. Mần răng ?
Xin thưa Cụ, “biện chứng” rằng : (*)
Hai mươi năm nữa, đệ “bằng” Cụ thôi !!!
Lại thơ, lại thẩn ông, tôi,
Ngắm trăng, vịnh nguyệt, xót đời phù du...
Lạy trời tôi khéo kiếp tu,
Làm thơ ca tụng, ta ru thế trần.
Cuộc đời, cõi tạm phù vân,
Vó câu cửa sổ, tôi ngần... tuổi ông !!!
Ngao du viếng cảnh núi sông,
Túi thơ, bầu rượu, tôi, ông... đánh cờ !
Khoảng vài giáp, tính từ giờ,
Xuân Trâu tái ngộ bên bờ cỏ may.
Ngoài trời, mưa lất phất bay,
Tôi, ông xướng họa, quên cay-cú đời !!!
Nghêu ngao
“lận đận bên trời”, (1)
“Đêm tân hôn khóc” (2),
chơi vơi, chập chờn...
Về thăm cô lái, cố thôn,
Viếng chùa Thiên Mụ, xơi cơm... canh gà ! (3)

HOÀNG NGỌC VĂN (2009)
-----------------------------------------------
(*) Ngụy biện, chày cối, già mồm kiểu VC

(1+2) “Bên trời lận đận”
“Tiếng khóc đêm
tân hôn”
là 2 trong số những tác phẩm âm thầm
nổi tiếng của Thi lão Hà Thượng Nhân.

(3)
“Gió đưa cành trúc la đà,
Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương”
từng có người dịch sang Anh văn là... chicken soup!