21.9.08

BÂY GIỜ CHỒNG GẬY !!!


(Thương tặng hiền thê bị đau chân
phải chống... gậy)

Ngày xưa làm phách ta đây,
Bây giờ chống gậy đêm ngày vào ra.
Ngày xưa khoái Mút-Cu-Wa, (*)
Bây giờ chống gậy trong nhà, ngoài sân !
Thương ơi, bả xụi, hết gân,
Bây giờ chống gậy ngoài sân vào nhà !
“Trăm năm trong cõi người ta”,
Thế gian ai chẳng ông bà “chống” nhau ?!
Thường tình chống trước tha sau,
Nếu không chống, ở bên nhau phát rầu !
Thanh xuân chống bởi phao câu,
Về già càng chống hết sầu, tăng ga !
Ngày xưa xách gậy chống Ta,
Bây giờ chống gậy từ nhà ra sân.
Hỡi ôi ! Thương khách hồng quần,
Bây giờ chống nạng, thêm chân ra vào !
Đã từng quơ gậy hô hào,
Hết thời, -chống gậy ra vào chênh vênh- !
Hôm nào múa gậy ngông nghênh,
Bữa nay chống gậy buồn tênh, lờ đờ !
Bao giờ cho đến bao giờ,
Oai phong lẫm liệt, dựng cờ, giương... can !?
* * *
Cầm quyền phải chống gian tham,
Chống vu oan, kẻo dân than, -chống mình-.
Đày dân đói khổ tội tình,
Dân no, khỏi chống gậy xin nước ngoài.
Tấm lòng xin tỏ cùng ai,
Chẳng hề chống báng, chống sai, “chống... càn” !

HOÀNG NGỌC VĂN
(*) Thủ đô nước Nga, đọc theo âm Việt.