1.4.08

GỬI BẠN CÙNG KBC.

(Thương tặng các bạn
Thương Phế Binh VNCH)

Tôi viết bài thơ tưởng nhớ anh,
Hằng đêm chim hót mãi trên cành.
Ngày xưa hai đứa cùng đơn vị,
Từng xỉn, nằm khoèo ở điếm canh.

Tâm sự đầy vơi những ước mơ,
Mai sau liệu biết có bao giờ ?
Tao mà lên tướng thì mình khỏe,
Đỡ phải nhọc nhằn, bớt xác xơ.

Ngày tháng qua dần, mơ vẫn mơ,
Hành quân Bến Lức với Cần Giờ...
Chuyển quân bốc vội ra Sơn Tịnh,
Cẩm Lệ thuốc tàn, đã Vũng Rô.

Huỳnh Đế mùa cua nhậu ngoắc cần,
Miệt mài, hai đứa vẫn chơi thân.
Cùng nhau lùng địch đồi Thiên Ấn,
Trà Khúc soát xe cũng góp phần.

Thấm thoắt, giờ mình đã tóc hoa,
Mày buông súng trận, sống quê nhà.
Cụt chân còn nhớ đôi giày trận ?
Tao sống bôn ba, uất xót xa !

HOÀNG NGỌC VĂN
(TĐ3/TQLC. KBC. 3337)