4.6.08

TỨ HẢI GIAI HUYNH ĐỆ

Tôi may mắn nhập hội Thơ,
Đệ huynh tứ hải bây giờ là đây.
Được khuây khỏa những ngày lưu lạc,
Nhấp chén vui, lúc Bác khi tôi.
Quê hương xa tít mù khơi,
Đêm ngày khắc khoải, lệ rơi hai hàng.
Nhớ thuở trước ngang tàng đời lính,
Thức trắng đêm bàn tính rải quân.
Mong cho trận chiến xoay vần,
Vái trời xóa sạch bức vân cẩu buồn.
Đôi giày trận vượt buôn làng nhỏ,
Với thân trai sương gió bốn phương.
Trên vai mang nặng súng gươm,
Lưng đeo trĩu cái sắc vương đất trời.
Hồn sông núi đổi dời cuộc chiến,
Đời hùng binh đành tiễn núi sông.
Bôn ba, sống kiếp lưu vong,
Tiếng quân hành vẫn vờn trong dập dồn...
Trăng chênh chếch, cố thôn vườn cũ,
Sân nhà thờ, bóng rũ, rêu xanh.
Người xưa còn với mái tranh ?
Dưới cây trứng cá đêm thanh ngày nào ?

HOÀNG NGỌC VĂN, (Ngày Quân Lực 2008)


BÀI HỌA

Vận may được nhập làng thơ,
Anh em họa vận, đánh cờ đó dây.
Nhớ lại buổi tháng ngày thất lạc,
Đã nhiều phen phờ phạc thân tôi.
Canh khuya quyết vựơt trùng khơi,
Sóng gầm, gió hú thuyền bơi từng hàng.
Đã một thuở thân mang áo lính,
Suốt đêm trường mưu tính hành quân.
Bao phen thế trận chuyển vần,
Diệt tan giặc cộng cho dân hết buồn.
Đã vượt suối tới thôn xóm nhỏ,
Lại băng rừng đây đó tứ phương.
Thân trai tay súng, tay gươm,
Xông vào giáp trận khói vương mù trời.
Thế chiến trận đang hồi quyết liệt,
Bỗng lệnh truyền tiễn biệt núi sông.
Thương thân chịu phận đào vong,
Quốc hồn réo gọi non sông dập dồn…
Đêm khuya khoắt làng thôn cảnh cũ,
Quanh ao làng liễu rủ màu xanh ??
Cố nhân còn trú nhà tranh ?
Dưới dàn thiên lý trăng thanh thuở nào ??

TRƯỜNG GIANG 9-6-2008


Họa bài họa
của Thi huynh Trường Giang

Tưởng xướng chơi kiểu thẩn thơ,
Nào ngờ được bạn thuở giờ, đáp đây.
Bùi như thể nhai cây kẹo lạc,
Xin cám ơn quan bác, họa tôi.
Như thuyền tách bến ra khơi,
Nhấp nhô lướt sóng, cặp đôi hàng hàng.
May mắn quá, gặp chàng cũng lính,
Từng ngược xuôi, Hàn Tín giữa quân.
Ước mong thế nước xoay vần,
Góp phần vá lại bức vân cẩu buồn.
Hoài bão lớn, vương tôn chẳng có,
Ấp ủ gieo mưa gió bốn phương.
Dưới trăng lẳng lặng mài gươm,
Giơ tay vung kiếm, bụi vương đất trời.
Xưa Trưng, Triệu sống đời dũng liệt,
Ngẫm phận mình, giã biệt non sông.
Mang thân quốc phá, gia vong,
Đêm nghe tiếng Quốc, lệ trong tủi dồn...
Hồn sông núi, cố thôn, làng cũ,
Hú tiền nhân, gìn giữ sử xanh.
Nhớ thương thấp thoáng mái tranh,
Cố nhân ẩn hiện, trăng thanh ngày nào !

HOÀNG NGỌC VĂN