7.6.10

MỘT CÂY

LÀM CHẲNG NÊN NON

“Một cây làm chẳng nên non,

Ba cây chụm lại... om xòm chửi nhau.

Ngàn xưa cho đến ngàn sau,

Hậu sinh con cháu nháy nhau, chúng cười”.

* * *

Tôi xin có đôi lời thưa gửi :

Nhường nhịn nhau, bớt chửi bới đi.

Hãy xem gương nước Hoa Kỳ :

Cùng ra tranh cử, đến khi té nhào.

Vẫn nâng chén, mừng chào, chúc tụng,

Sẵn lòng khăn, áo thụng, bắt tay :

“Nếu cần phụ tá : “tôi đây”,

Bằng cần Bộ Trưởng, “vị này” xung phong”.

Vị tha rứa mới hòng thống nhất,

Xí xóa kia đỡ mất lòng nhau.

Đừng lo những chuyện đâu đâu,

Cộng đồng còn rối.., diều hâu còn nhiều.

Chớ mơ mộng ra điều... cứu nước,

Một nhúm người, sau, trước... ly khai.

Gây gương mù, réo gọi ai ?

Làm sao nối kết những người bên kia ?

Bớt tham vọng đi hia, đội mão :

Đòi vá trời, vênh váo, nghênh ngang...

Vào hàng, già trẻ vững vàng,

Kết đoàn một dạ, sẵn sàng cứu dân !

Khấn hồn nước, được dần thay đổi,

Dân Nam ta đắp đỗi qua ngày.

Mừng Xuân Con Cọp năm nay,

Ơn Trên phù trợ tháng ngày ấm no.

* * *

Trên sông, cô lái chèo đò,

Nhặt khoan đưa khách, tiếng hò... ầu ơ !!!

HOÀNG NGỌC VĂN

(Mừng Xuân Canh Dần 2010)