8.8.08

Thơ vui

Thơ me Tây (Gái Huế) gửi cho chồng là lính Pháp

J'écris vài chữ suivant
J'envois thăm hỏi amant đăng trình
Toute seule dòng lệ rung rinh
Cigogne phận thiếp một mình gian nan.
Depuis thiếp bén duyên chàng
Plaisir tính lại nồng nàn mấy khi
Mission chàng đã fini
Trách le ciel khéo bày chi lỡ làng
La cours mousse mọc lune tàn
Bonheur ai nỡ bẽ bàng thế ni
Lạnh lùng với chiếc chemise
L'automne trằn trọc au lit một mình
Mon cœur cảm thấy bất bình
Mes pleurs nó chảy thật tình khôn ngăn
Dù chàng đổ xuống l'argent
Rồi đây thiếp chẳng contente được nào
Ma vie rồi sẽ ra sao ?
Garçon một trẻ thiếp giao cho chàng.
Để chàng nuôi tại la France
Còn riêng thiếp ẵm về làng une fille
Thôi thôi chàng cứ parti
Đông Ba đợi thiếp Paris chờ chàng

Tác giả : Vô danh


Bản dịch của CỤ VĂN
Dịch từ tiếng Ta với tiếng Tây sang tiếng Việt

Gửi chàng vài chữ sau đây,
Nhớ chàng tha thiết từ ngày hồi hương.
Riêng em, nước mắt chảy tuôn,
Gian nan thiếp chịu cố hương mặc tình.
Từ khi thiếp bén duyên mình,
Lòng chàng đã thỏa, niềm tin thiếp chờ.
Nhiệm kỳ đã hết bấy chừ,
Trách trời bắt thiếp đường tơ lỡ làng !
Trăng lên rồi lại trăng tàn,
Ấm êm sao hóa bẽ bàng thế ni ?!
Hương xưa chiếc áo sơ-mi,
Đêm thu thức giấc, sầu bi phận mình.
Tim em quặn thắt bất bình,
Dòng châu khôn nén, vô tình chảy ra.
Dù chàng cho bạc, tặng quà,
Nhớ chàng, lòng thiếp chẳng qua được nào.
Đời em rồi sẽ ra sao ?
Xin trao cu Tý ra vào với anh.
Trời Tây con học, con hành,
Phần em, cái Hĩm tóc xanh về làng.
Chàng đi một cõi thênh thang,
Đông Ba mình thiếp ngóng chàng Paris.