7.6.09

ĐÙA HOÀNG NGỌC VĂN

Tuổi xuân sao lại “cụ Văn” ?
Văn mà lại cụ thì ăn giải gì ?
Tiếng ta thật quả ly kỳ,
Hễ Văn mà cụ còn chi là tình ?
Nói ra thật cũng bực mình,
Đêm nằm thủ thỉ đem trình “me-dông” (1)
Me-dông mới bảo : “Nè ông”,
Của ông tôi cũng dự chung có phần.
Bởi còn nặng nợ hồng trần,
“Cụ Thơ” (2) thì tốt, “cụ Văn” (3) thì đừng.

HÀ THƯỢNG NHÂN
-------------------------------------------------------------------
(1) La maison = Cái nhà; ma maison = Nhà tôi
(2 & 3) Xin đừng đọc lái


“BÁO CÁO” HÀ CHƯỞNG MÔN

Xét ra trong Hội Thơ, Văn,
Đệ tuy chậm chạp, chẳng nhanh nhẩu gì.
Nghề riêng lại khéo mới kỳ,
Ma maison (1) phục, mỉm chi cười tình.
Phận mình, mình vẫn hết mình,
Thân lươn nào quản lấm sình, bão giông.
Khi là thằng, lúc lại ông,
Thuận chồng thuận vợ, cố công góp phần.
Nam nhi sống giữa thế trần,
Được thua, thắng bại cũng cân, chớ đừng !

HOÀNG NGỌC VĂN
-----------------------------------------------
Tiếng Tây : Ma maison = Nhà tôi