10.3.08

VỢ HIỀN

Bà thương đón cháu về nhà,
Để cho ông giữ tà tà ngày đêm.
Phơ lương đầu tháng lãnh tiền,
Bà cười nhoẻn miệng : em riêng, nghe mình !
Đôi khi “đánh bạo” ông xin,
Nghiến răng, trợn mắt bà nhìn, lên cơn :
“Ông cần tiền, đến bia ôm ?
Cơm ăn ngựa cưỡi sớm hôm, còn gì ?
Vui thì ở, dở xéo đi,
Chẳng thương cháu chắt, mơ dì phải không” ?!
* * *
Nếu xưa, ông đã bốc đồng,
Ba-toong ông phạng, cắp mông chạy dài.
Từ khi tỵ nạn sang đây,
Yên bề một phép, bà sai, ông xù.
Ôm phôn bà nói lu bù,
Ông lo thay tã thằng cu. -Im lìm-...
Phôn xong, bà lại xem phim,
Hoàng Dung, Quách Tĩnh cuộc tình phù du.
“Lênh đênh qua cửa Thần Phù,
Khéo tu thì nổi vụng tu thì chìm”.
Thân trai như thể thân chim,
Bến trong bến đục... trái tim ngục tù !

HOÀNG NGỌC VĂN